Cốt truyện: Bài hát Độ ta không độ nàng

Bài hát độ ta không độ nàng được sáng tác dựa trên một truyện ngắn viết trên mạng Internet. Sau câu truyện ngắn thành công ấy, với sức hút chống mặt Cô Độc Thi Nhân đã sáng tác ra bài hát.
độ ta không độ nàng

Ca khúc: 渡我不渡她 - Độ ta không độ nàng
Nhạc và lời: 孤独诗人 - Cô Độc Thi Nhân
Trình bày: 孤独诗人 - Cô Độc Thi Nhân
Effect: written by Dark Time
Vietsub: Kim Hằng
Time & Encode & Edit video: Hằng Nga Tiên Tử (姮娥仙子)



Hình ảnh trong video: là phim ngắn cùng tên, các nhân vật trong video là nhân vật trong game Nghịch Thủy Hàn.

Bối cảnh bài hát độ ta không độ nàng

Bài hát “Độ ta không độ nàng” là lời độc thoại của một người nam nhân đã nương thân nơi cửa Phật.
Lời bài hát dựng lên hình ảnh một vị hòa thượng đa tình dù là yêu đấy nhưng lại không thể ở bên người mình yêu, bài hát thể hiện tình cảm quyến luyến nhớ nhung của vị hòa thượng đối với người con gái trong lòng mình.

“Ta” trong bài hát này là vị hòa thượng xuất gia, mặc dù đã thoát ly khỏi hồng trần, đã xuất gia làm tăng, nhưng vẫn không ngừng được sự quan tâm và nỗi nhớ nhung đối với người con gái trong lòng.

Chàng hiểu được rằng kiếp này không thể nào tiếp tục tình duyên kiếp trước, nên chỉ mong rằng kiếp sau mình không làm tăng nữa để có thể cùng người con gái mình yêu kết thành vợ chồng.

Dù “ta” đã xuất gia, đã đoạn tuyệt với những chấp niệm nơi trần thế, nhưng sao “nàng” vẫn chưa nhìn thấu hồng trần, vẫn cứ đau khổ chờ đợi “ta” quay về cạnh “nàng”.

Rồi cuối cùng “nàng” cũng chẳng đợi được người mình yêu quay về, nàng đã rời khỏi thế gian này trong nỗi cô đơn, không một ai kề cạnh.

Nhìn thấy tình cảnh này, sao chàng còn có thể an lòng được nữa.
Thế là chàng liền gào lên với Phật Tổ rằng “Tại sao độ ta lại không độ nàng?”.

Bởi chàng cảm thấy rằng nếu như Phật Tổ có thể độ hóa (cảm hóa) người con gái mình yêu, thì nàng ấy cũng sẽ giống như mình, nửa đời còn lại không cần phải chịu đựng nỗi khổ của tương tư.
cô độc thi nhân
Tác giả bài hát孤独诗人 - Cô Độc Thi Nhân

Cốt truyện

Với sức hút lan tỏa từ phim như thế, đã chuyển thể thành phim. Dưới đây là một câu truyện ngắn của nó.

Phần 1:
Trước kia, có một vị Quận chúa, cả nhà của nàng sống gần một ngôi chùa. Lúc nhỏ theo cha đến chùa lễ Phật, liền quen biết một tiểu hoà thượng suốt ngày gõ mõ trong sân chùa.

Sau đó, mỗi ngày Quận chúa đều đến tìm cậu để chơi đùa, cho cậu món ăn ngon.
Tiểu hòa thượng tay cầm mõ, cứ luôn dè dặt và ngượng ngịu.
Quận chúa thì trò chuyện huyên thuyên vui vẻ còn cậu thì chỉ mỉm cười lắng nghe.

Tiểu hòa thượng thích ăn nhất là kẹo hồ lô. Dù cậu chưa từng nói ra nhưng quận chúa mỗi lần đến tìm cậu đều mang cho cậu một cây kẹo hồ lô.

Cứ thế 6 năm dần trôi qua, tiểu hòa thượng tu vi ngày càng cao, còn Quận chúa cũng ngày càng xinh đẹp động lòng người. Rồi một ngày, cha của Quận chúa mang theo gương mặt u sầu đến tìm sư phụ của tiểu hòa thượng.

Quận chúa cũng có vẻ rất kì lạ, không còn cười cũng không còn ầm ĩ huyên náo nữa.Tiểu hòa thượng cảm thấy thật khó hiểu.

Quận chúa hỏi:
“Tiểu hòa thượng, ngươi có thích ta không?”
Tiểu hòa thượng không đáp lại.

Quận chúa lại nói:
“Ta hiểu rồi”.

Ngay lúc đó cha của Quận chúa đi ra định dẫn quận chúa về. Quận chúa không chịu đi, cứ dính lấy tiểu hòa thượng.

Tiểu hòa thượng lại nói rằng “Nam nữ cách biệt, Quận chúa xin người hãy về nhà đi”.

Quận chúa hướng về phía tiểu hòa thượng hét to:
“Ta thích ngươi”

Nhưng tiểu hòa thượng lại quay lưng về phía quận chúa và đi về phòng mình.
Sau đó quận chúa không còn đến nữa. Ngày thứ hai, ngày thứ ba rồi ngày thứ tư, Quận chúa đều không đến. Tu vi của tiểu hòa thượng lại càng ngày càng cao rồi.

Một ngày nọ khi chàng đang định chuyên tâm vào nghiên cứu Phật pháp thì bỗng nghe một tin dữ….rằng …Quận chúa chết rồi. Nàng toàn thân mặc giá y đỏ thẫm, treo cổ tự tử rồi.

Hóa ra, lúc đầu có một vị hoàng tử tính tình thối nát nhìn trúng Quận chúa, muốn ép nàng gả cho mình làm thiếp.

Quận chúa không chịu, cha Quận chúa vì hạnh phúc của con gái liền đi cầu xin sư phụ của tiểu hòa thượng, mong rằng có thể thành toàn cho hạnh phúc của con gái. Thế nhưng sư phụ của tiểu hòa thượng lại nói rằng thân cậu thuộc về cửa Phật, không muốn để cậu vì nữ nhi tình trường mà đánh mất tiền đồ tương lai.

Vào một đêm trước ngày rước dâu, vị hoàng tử uống rượu say và tìm tới cửa nói muốn “động phòng” trước với Quận chúa. Hắn ta đã cưỡng ép và đoạt lấy tấm thân trong trắng của Quận chúa.

Nhìn thi thể của Quận chúa toàn thân giá y đỏ thẫm, đầu đội khăn hỷ, tiểu hòa thượng bật thốt lên rằng “Nếu Phật đã không thể độ nàng,vậy ta sẽ thành ma để chở che cho nàng”.

Ngày hôm sau, chàng liền tìm đến vị hoàng tử đã bức chết Quận chúa, một kiếm xuyên cổ.

Còn cốt truyện sau này của độ ta không độ nàng vì yêu thích mà mỗi người sáng tác theo sở thích và yêu thích câu truyện. Không những thế còn được dựng thành nhiều clip với cốt truyện tương tự.

Các bạn nhớ chú ý ở trang sau nhé! Mình sẽ cập nhật cho các bạn nếu có phần sau.

Phần 2:

Sau khi đoạt mạng thái tử, chàng chính thức rời xa chánh đạo. Vì ngày nhớ đêm mong cộng với sự cám dỗ của thế lực tà linh. Chàng đã lạc vào ma đạo, thọ bẩm quyền năng chánh pháp trước đó nên chẳng mấy chốc chàng có được sức mạnh khuynh đảo trời đất.

Chàng quyết định một lần xuống tận Địa Ngục, náo loạn âm giới để tìm ra tung tích đầu thai của nàng.

Đoán biết có kẻ náo loạn âm ty Địa tạng vương bồ tát đã không ghi tên nàng trong sách sinh tử. Mà lặng thầm cử linh thú của ngài là Đề thính đưa nàng ra khỏi âm ty để lánh nạn. Cầm theo hồi ức phù là đạo phù nàng sẽ dùng trong trận chiến 18 năm sau.

Bất lực không thể tìm kiếm được nàng, chàng càng điên loạn đập phá chốn âm giới. Thả ác ma bị giam nhốt đe dọa Hách Bạch Vô Thường,...

Sau cùng nhận được lời nhắn của địa tạng vương "18 năm sau sẽ gặp lại nàng....".
18 năm sau, oan trái thay. Nàng lại trở thành môn hạ của Trường lưu sơn là danh môn tránh phái trong tam giới.

Khi gặp lại nàng,tình cảm ấy trỗi dậy. Đáng tiếc chàng lại trở thành đại giáo chủ sức mạnh uy phong, thống lĩnh ma giới. Còn nàng thì thuộc về chánh phái. Cuộc chiến chánh tà khiến mối tình này rơi vào oan nghiệt. Kẻ đau thương, người day dứt....Chàng thề bảo vệ nàng còn nàng thì khao khát 1 ngày chàng quay đầu trở về đường chính...

Phần 3:

Trên đỉnh tuyết sơn, trận đại chiến chánh-tà đã diễn ra. Chánh phái lập "vạn tiên trận" nhốt chàng và các thân tín. Lúc này chưởng môn Thanh vân môn là Thiên Thành Tử đã vận dụng tru tiên kiếm tung đòn chí mạng với mục đích đoạt mạng chàng.

Nhận biết chuyện xảy ra, nàng cay đắng cầm "hồi ức phù" mà Địa Tạng Vương đã ban tặng. Cộng với hồn phách của bản thân tạo thành khiên chắn bảo vệ chàng khi tru tiên kiếm phóng tới.

Uy lực của tru tiên kiếm khá mạnh đã phá hủy đạo phù và đánh tan hồn phách của nàng.
Khiến nàng vạn kiếp không thể siêu thoát.

Trong giây phút sinh tử cận kề giọt nước mắt của nàng đã rơi xuống và đọng lại trên tay chàng.
Nhìn người mình yêu thương một lần nữa vong mạng.
Lòng thù hận của chàng bỗng dưng vụt tắt.
Chàng chợt nhận ra rằng: trả thù rồi thì sao chứ?
Ta và nàng dù gặp mặt cũng mãi mãi không thể chung bước.
Đời vô thường chỉ một cái quay lưng là mãi mãi lạc mất nhau.

Lời kinh năm xưa vang vọng trong chàng khi tâm ma đã bị triệt tiêu . "Ưng vô dở trụ, nhi sanh kỳ tâm ". Khiến chàng bừng tỉnh. Chàng phải tu đắc để 1 ngày nào đó có thể quay lại để cứu lấy nàng... âu cũng là kiếp nạn cuối cùng để chàng có thể đắc đạt Niết Bàn.

" Kiếp này ta nợ nàng, vạn kiếp sau ta đọ nàng thoát hồng trần"

Phần 4:

Sau khi nàng hồn siêu phách tán vì đỡ Tru tiên kiếm. Chàng quyết tâm tu tập để nâng cao tu vi hồng tìm cách thu hồi hồn phách của nàng để cải tử hồi sinh.

Thấm thoát đã 500 năm trôi qua. Đạo hành và tu vi của chàng càng cao, Niết Bàn đã cận kề. Chàng cũng đã triệu tập đủ thập nhị thuần khí để mở ra sức mạnh Hồng Hoang hầu mượn sức mạnh này để dịch chuyển thời gian quay về quá khứ. Trước khi Tru tiên kiếm phóng tới phải kịp thời thu gom hồn phách của nàng.

Sức mạnh Hồng Hoang là sức mạnh thượng cổ, những ai có thể lấy được nó thì có thể thống nhất tam giới, định được Càn Khôn. Vì thế mà nó cũng thu hút không ít yêu ma, quỷ thần trong các cõi dòm ngó. A Tu La Vương cũng đã lên kế hoạch cướp lấy sức mạnh này. Để thực hiện ý đồ hồi sinh Vô Thiên kẻ luôn tìm cách trở về để trả thù Đức Phật.

Ngày chàng sử dụng thập nhị thần khí mở cánh cửa Hồng Hoang để trở về quá khứ thì vô tình đã bị Vô Thiên dùng bí thuật "Càn Khôn đẩu pháp" cướp lấy chân nguyên của nàng và dùng Định Hải Thần Châu giam nhốt nàng dưới đáy đại dương. Với ý định sai khiến chàng sử dụng sức mạnh Hồng Hoang để thực hiện nghi thức triệu hồi Thiên ma...

Một lần nữa kế hoạch cứu nàng bị gián đoạn, lần này chàng quyết định không nhờ đến Chư tiên, Thần phật mà tự mình xuống đáy đại dương để phá hủy Định Hải Thần Châu hầu cứu thoát nàng...

Chàng đau lòng ngước mắt lên trời và thốt lên:

"Tại sao, tại sao... số kiếp của nàng lại phải gánh chịu những đau thương cùng cực này? Nếu trời đất, vận mệnh đã không độ nàng. Thì chính ta sẽ độ nàng thoát khỏi kiếp nạn này."

Phá hủy Định Hải Thần Châu, chàng có một trận chiến thư hùng với A Tu La Vương. Sau cùng chàng đã hàng phục và đoạt lại chân nguyên của nàng. Tuy nhiên, trong quá trình giao chiến. Do sức mạnh của Hồng Hoang quá lớn đã làm tổn thương chân nguyên của nàng. Khiến cho hồn phách không thể hòa hợp như trước. "Vãng Sanh Chú" cũng mất tác dụng.

Tìm đến Khương Tử Nha để mượn Vô Tự Thiên Thư với mong muốn tìm lời giải đáp. Vô Tự Thiên Thư cũng không thể cho chàng câu trả lời thỏa đáng. Có lẽ tam giới này không ai có thể cứu được nàng ngoại trừ Đức Thế Tôn - Như Lai.

Chàng đau buồn trở về Linh Đài Sơn để xin lời dạy từ Phật Tổ với mong muốn cứu sống được hồn phách của nàng.

Khi đó Như Lai hỏi chàng:

"Con có chấp nhận mất Kim Thân và 500 năm tu vi để hồi sinh cô ta không?"

Ngài nói thêm:

"Hãy nhớ rằng, nếu mất Kim Thân con sẽ không còn cốt Phật nữa mà trở thành người phàm hoàn toàn khi đó sẽ chịu sự chi phối của sinh - lão - bệnh - tử trong nhân gian.

Chàng không chút do dự mà đồng ý ngay. Chính lúc này Kim Thân của chàng đã cùng với sức mạnh Hồng Hoang mà chàng đã có được kết hợp làm một.

Đức Phật mỉm cười và giúp chàng chuyển hóa sức mạnh ấy trở thành một chân nguyên và hồi sinh nàng.

Từ đó cả 2 đã hoàn toàn trở về xác phàm. Chàng vui sướng khi ở cạnh nàng và cất lên tiếng hát.

"Vì ta muốn nói cho thế gian biết rằng ta yêu ngươi. Để muôn kiếp ta trọn vẹn duyên với ngươi..."

Phần 5:

Chàng và nàng đã trở về xác phàm và sống với nhau hạnh phúc. Vì mang lấy xác phàm nên cả 2 chịu sự chi phối của sinh - lão - bệnh - tử.

Thấm thoát 3 năm trôi qua nàng lâm vào bạo bệnh và qua đời sau đó vì cơn đại dịch trong làng bùng phát.

Sau đó 3 ngày vì thương nhớ nàng. Chàng không ăn không uống, ngẩn ngơ bên mộ của nàng và cũng lìa bỏ thế gian sau đó.

Linh hồn của cả 2 đã gặp nhau ở sông Vong Xuyên, tại đây dường như 2 người đã giác ngộ. Vì bi ái như gió thoảng mây trôi, đời người mong manh. Hà cớ gì phải mãi chấp mê bất ngộ.

Đức Phật trên cao thấu hiểu và nở nụ cười từ bi. Tiếng vọng của người vang mãi xuống tới sông Vong Xuyên.

"Nếu cả 2 con đều đã giác ngộ. Nay ta cho phép cả 2 trở lại dương thế mà chọn lấy con đường tu tập. Từ bỏ chấp niệm mà tu hành chánh quả". Duyên nghiệp ái tình của các con cũng nên chấm dứt ở đây.

Phần 6:

Sau khi cả 2 tu tập tích lũy công đức. Chàng được hồi phục trở lại vị trí Hàng Long La Hán còn nàng trở thành Liễu Mộng Thánh Mẫu.

Cả 2 bay đến Linh Đài Sơn để nhận sắc chỉ của Như Lai. Tại đây, chàng cũng nêu thác mắc với Như Lai về mối tình của mình.

Thưa Đức Thế Tôn, Người có thể cho con biết tại sao mối tình của chúng con lại oan trái như thế không?

Như Lai nhìn cả 2 và nở nụ cười. Sau đó cất tiếng nói:

Vạn sự trên thế gian này đều không thoát khỏi nhân quả tuần hoàn. Con chính là hiện thân của Nan Đề Mật Đa La tôn giả hay còn gọi là Hàng Long La Hán là 1 trong 18 đệ tử của ta, vì thế gian rơi vào cảnh mạt pháp mà phải tái sinh để bảo vệ chánh đạo.

Ở kiếp thứ 400 của con, con đã gieo duyên cứu sống 1 cây liễu nhỏ mọc bên vệ đường vun trồng cho nó khi vùng đất nơi đó bị oán khí làm cỏ cây héo úa.

Cảm kích ơn cứu mạng cây liễu đó đã ngày đêm tu luyện. Mong gặp lại cố nhân để trả mối ân tình này.

Cho đến kiếp thứ 432 của con. Khi con đạt đến cảnh giới thiền - nhập định dưới gốc liễu. Thì chẳng may nơi ấy gặp lốc xoáy.

Liễu cô nương đã dùng toàn bộ pháp lực yếu ớt của mình để tạo khiên chắn bảo vệ thân xác của con. Vì đạo hạnh thấp nên cô ta đã hi sinh chân nguyên của mình nhằm cứu lấy thân xác con.

Như thế nàng đã gieo một nhân duyên với con cho nên con và nàng phải trả hết nhân duyên ấy trước khi con có thể nhập Niết Bàn.

Do có công bảo vệ La Hán tu hành, nên kiếp sau nàng được chuyển hóa thành Quận chúa trong hoàng tộc và gặp gỡ lại con như con đã biết.

Chàng suy nghĩ tư duy và trả lời: "Thứ Đức Thế Tôn nếu chỉ 1 ân tình cứu mạng thì chỉ 1 kiếp đã có thể trả hết rồi chứ? Sao lại kéo dài duyên nghiệp của chúng con tận vài trăm năm".

Bắt đầu ở đâu thì kết thúc ở đó. Duyên đã gieo nơi trần thế, thì trước khi con đạt Niết Bàn con cũng phải trả nợ cô ta ngay tại trần thế. Lẽ ra chuyện tình của các con đã dừng lại khi cô ta đỡ Tru tiên kiếm cho con và con quyết tâm tu hành để độ lại cho cô ấy. Nhưng vì ta biết 500 năm sau tam giới sẽ gặp nạn, ác ma Vô Thiên sẽ tái sinh. Và kẻ cứu tam giới không ai khác ngoài con.

Sức mạnh vĩ đại nhất của nhân gian chính là Tình Yêu. Khi đạt đến trạng thái "có thể chết vì người mình yêu" thì khi đó con có thể hấp thụ được sức mạnh của vũ trụ bao la mà chống lại sự tuyệt tình máu lạnh của ác ma Vô Thiên. Vì sâu xa nguồn gốc của sự hình thành trong vũ trụ này cũng chính là Tình Yêu.

Thưa Đức Thế Tôn, đệ tử nay đã hiểu.

Chú ý:
Truyện có ra thêm phần nào nữa mình sẽ cập nhật tại đây cho các bạn khỏi phải tìm. Các bạn nhớ theo dõi cốt truyện "độ ta không độ nàng" và bình luận nhé!
Share:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến

Bài viết đọc nhiều

Quảng cáo